Tuổi thơ nghèo khó và ước muốn tự do tài chính của tôi

Đăng lúc: Thứ tư - 06/09/2023 21:15
Gửi thầy!

Em là sinh viên k47 của ngành tài chính ngân hàng trường đại học công nghiệp Việt - Hung.
Hôm nay em viết những dòng này không phải để tranh giành giải thưởng hay để làm nổi bật bản thân gây sự chú ý để được đánh bóng. Câu chữ này em xin gửi gắm qua những câu chuyện em đã tích luỹ trong những năm tháng khốn khổ suốt 18 năm qua … 
 
Em sinh ra trong một gia đình thuần nông ở quê hương rượu cần. Sống trong một gia đình bình thường hay giàu có đối với em không quan trọng. Nhưng từ bé những trận đòn roi của bố em dành cho mẹ con em đã in sâu vào trong kí ức của em, nó in sâu đến nỗi em bị ám ảnh.
 
Hằn trong năm tháng thơ ấu của em một chữ “NGHÈO”
 
Thật vậy em không có tuổi thơ tốt đẹp như bao bạn bè đồng trang lứa. Bố em trong kí ức mơ hồ của em là một người nghiện rượu, chơi bời. Cũng chính thói hư ấy đã là con ma ám mẹ con em suốt những ngày em đủ nhận thức đến tận bây giờ vì HẾT TIỀN. Hết tiền … bố quay ra trách mẹ, nhưng ông không hề nhận ra là vì ông ấy nên gia đình mới khó khăn đến tận giờ.
 
Mặc dù mẹ em là người tảo tần nhất trong nhà, bà thức đêm dậy sớm làm rất nhiều công việc, kể cả là việc nặng nhọc. Với em, mẹ có trách nghiệm như một người bố thật sự khi vừa là mẹ vừa phải là bố. Thế nên những trận đòn do “NGHÈO” giáng xuống mẹ em nên em cũng bị liên luỵ theo.
 
Thương mẹ em lắm nhưng tuổi em còn nhỏ không có thể giúp đỡ mẹ về mặt kinh tế, nên em đã cố gắng hoàn thành việc mình có thể làm và làm vui lòng mẹ, để mẹ bớt đau buồn khi nhìn về bố.
 
Em bị ám ảnh bởi đồng tiền khi đó! 
 
Năm đầu tiên của cấp 2, lúc đấy thời điểm internet bùng nổ một cách chóng mặt vì facebook thịnh hành. Em có mò qua và học hỏi được một số đàn anh đàn chị về facebook để kiếm tiền từ nó và rồi những đồng tiền đầu tiên được chính tay em làm ra! Thưa thầy em vui lắm.
 
Lúc đấy mẹ em chưa có một chiếc điện thoại tử tế để dùng vì cái điện thoại cục gạch cứ đeo bám túi mẹ em mãi và một phần cũng vì “hoàn cảnh” nên mẹ em không dám chi tiền cho bản thân. Em nhớ như in hôm đầu tiên em nhận được khoản thù lao ấy đã chạy ra tiệm điện thoại mua tặng mẹ chiếc smartphone 5tr7, mặc dù vào năm 2016 với mẹ em là một số tiền không nhỏ. 
 
Em thương mẹ lắm, nếu có gì tốt đẹp để chia sẻ em sẽ nghĩ tới mẹ đầu tiên. Thầy biết không! Hôm đấy em tận mắt chứng kiến mẹ em khóc. Không phải khóc vì khổ mà khóc vì hạnh phúc. Em cắn chặt môi tự hứa với lòng mình phải cố gắng thật nhiều trước khi mẹ em già đi.
 
Và thế là đồng tiền ám ảnh em suốt thời thơ ấu 
 
Năm lên cấp 3, em gần như đã thoát khỏi sự kiểm soát của bố. Em đi làm bất chấp để kiếm đồng tiền suốt 3 năm cấp 3 để tự nuôi mình, để không khiến mẹ phải bận lòng.
 
Mặc dù kiếm tiền nhưng em vẫn không quên nhiệm vụ học.
 
Em làm nhiều việc lắm thưa thầy. Từ phụ bếp, bưng bê, phát tờ rơi, công nhân, làm thợ sửa máy móc, đồ gia dụng. Em nhận nhiều công việc một ngày và học cách phân chia thời gian. Sáng em đi học, trưa em chạy thật nhanh lên công ty, thậm chí còn để nguyên áo học sinh lên nhanh để dành suất cơm cho công nhân ăn trưa. Em đã ăn vội vàng để vào làm đến 17h chiều, rồi lại đi làm phục vụ đến 22h đêm. Tạm biệt chỗ phục vụ, em lại phi ngay đến chỗ quán ăn đêm để rửa bát đến tận 3h sáng mới về phòng.
 
Liền tù tì trong vòng 3 năm học cấp 3, em gần như trong trạng thái zoombie thầy ạ. Mắt thâm ngáp nhiều thiếu ngủ, nhưng em vẫn không quên học hành vì em hiểu chỉ có học mới mang lại một tương lai xán lạn.
 
Gần đây em có tiếp xúc với thị trường chứng khoán, một nền tảng hoàn toàn mới. Nơi mà em nghĩ mình sẽ phù hợp, vì em rất thích làm việc với những con số. Em đã thử sức với nhiều cổ phiếu và cũng không ít lần thua lỗ nhưng nó lại càng kích thích sự ham học hỏi và tìm tòi của em. Em nghiên cứu về Fed, về khủng hoảng, lạm phát, chu kỳ suy thoái, cách Fed bơm bóng, cách nguồn tiền tạo ra sự thống trị.
 
Lúc em kiếm được một khoản tiền lớn từ việc lao động trí óc, em đã nhận ra là để kiếm nhiều tiền thì không thể đến từ việc lao động chân tay chăm chỉ. Nó chỉ giải quyết nhu cầu trước mắt. Nếu lao động chân tay, hầu hết chúng ta giỏi lắm tiết kiệm mỗi tháng một số tiền lương ít ỏi thì bao giờ mới làm nên nghiệp lớn … Tiền đến từ cơ hội mong manh, tiền đến cho những người biết nắm bắt biết thức thời.
 
Em vẫn có một thắc mắc là tại vì sao nếu chúng ta tiết kiệm thì làm sao những tỷ phú trẻ đã có trong tay cả tỷ Dollar lại mọc lên. Giàu không chỉ một phần là ở tiết kiệm … có lẽ tiết kiệm cả đời em sẽ mua được cho mình một m2 đất ở hà nội mất thầy ạ!
 
“Phải chăng người giàu họ biết bí mật gì mà ta không biết chăng?”
 
Câu hỏi này làm em thắc mắc từ khi nhìn nhận cuộc sống thông qua lao động chân tay. Và khi đứng ở một góc nhìn sâu hơn em mới thấy:
 
Người nghèo, người trung lưu làm việc vì tiền
Người giàu bắt tiền làm việc cho mình 
 
Em là một người yêu sự tự do, ghét đi theo một lối mòn cho sẵn, và mục tiên của em bây giờ không phải là suy nghĩ non dại thời thơ ấu là vì “TIỀN” mà là “TỰ DO”. Tự do trong tài chính tự do trong mọi hoàn cảnh mà chả phải nhìn mặt ai. 
 
Rất may em đã điều chỉnh lại mục đích sống của mình để tránh đi nhầm đường. Suy cho cùng nếu em làm việc vì Tiền thì chẳng phải em đang tự đeo gông vào cổ cho mình làm một kẻ nô lệ hay sao?
 
Chả lẽ em cũng giống như những người ngoài kia sao?
 
Em không giống họ 
Em đi tìm tự do 
Em muốn sống cuộc đời của riêng em
Không phải vì tiền
Tiền không phải là mục đích với em giờ nó là công cụ
 
Bố em bắt em học thật giỏi để xin vào một công ty tốt, tiền lương cao và lương hưu hậu hĩnh. Tuy nhiên em ghét trường học, và trường học trong mắt em là nơi đào tạo ra những người đi làm thuê, những kẻ nô lệ cho tiền.
 
Nếu muốn dân giàu tại sao không dạy cách quản lý, chi tiêu và tích luỹ sao cho hoàn hảo mà dạy cách cúi đầu ngoan ngoãn nghe lời theo nhiều điều vô lý. Vì vậy, em luôn làm trái lời ông.
 
Trường cấp 3 đối với em không có một chút hứng thú. Em không phủ nhận việc học. Và em hiểu rằng để làm điều gì đấy thành công thì phải có kiến thức. Hầu hết chúng ta không thể là tay không bắt giặc được? Nhưng góc nhìn của em, em cố học thật giỏi để chọn người làm cho mình.
 
Bố em kêu em học để ra trường xin vào công ty tốt nhưng em lại nghĩ phải cố gắng học thật giỏi để đánh giá nhân sự, thuê những người giỏi và thậm chí để mua lại những công ty có triển vọng cao.
 
Em muốn là người bứt phá ra khỏi vòng tuần hoàn của THỜI GIAN - SỨC KHOẺ - TIỀN BẠC. Em muốn được tự do em không muốn làm nô lệ cho đồng tiền.
 
Thế nên em quyết định học trường đại học công nghiệp Việt - Hung ngành tài chính ngân hàng để nhằm hiểu rõ hơn về tiền! Mục đích cuối cùng của giới tinh anh là gì? Và phá vỡ vòng tuần hoàn trói buộc con người.
 
Vì vậy học về đồng tiền là cách tốt nhất để em thoát ra để tự do trong tài chính! 
 
Em hy vọng qua bài viết trên sẽ truyền cho các bạn nguồn năng lượng cố gắng vượt lên trên số phận và sẵn sàng tiến lên phía trước. Hy vọng với sự dẫn dắt của thầy cô sẽ giúp em bước xa hơn trong con đường tự do tài chính của bản thân.
 
Một lần nữa cảm ơn thầy đã đọc và lắng nghe câu chuyện của em. 
 
Học trò của thầy
 

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 33 trong 7 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 
© Copyright 2015 Ma Ha Nguyen All right reserved.
Website dành cho người mưu cầu và mong muốn chia sẻ tri thức 
Nếu các bạn muốn trao đổi và chia sẻ các giá trị tốt đẹp, hãy truy cập vào:
Facebook: https://www.facebook.com/groups/htnc.vn
Fanpage: https://www.facebook.com/htnc.vn/

Giới thiệu về Trường Đại học Công nghiệp Việt Hung

Trường Đại học công nghiệp Việt - Hung (tên tiếng Anh: Viet - Hung Industrial University, viết tắt VIU) là trường đại học công lập trực thuộc Bộ Công thương, chịu sự quản lý của Bộ Giáo dục và đào tạo. Trường nhận được sự quan tâm đặc biệt của cả nhà nước Việt Nam và Chính phủ Hungary....

Thăm dò ý kiến

Bạn quan tâm gì về Trường ĐHCN Việt Hung?

Tìm hiểu thông tin đào tạo tại trường

Muốn được tham gia giảng dạy tại Trường

Muốn được học tập, nghiên cứu tại Trường

Muốn tuyển dụng sinh viên của Nhà trường

Tất cả các ý kiến trên

Liên kết