Bài viết tham gia cuộc thi To my Future - Nguyễn Huệ

Đăng lúc: Thứ hai - 28/03/2022 15:37
Nguyễn Thị Huệ: K4528 QTKD

“Thước đo cuc đi không phi ch nó dài hay nó ngn, mà ch bn đã s dng nó như thế nào. Không có ý nghĩa nào khác ngoài vic bn nên sng mt cuc sng có ý nghĩa vi chính mình và cho mi người.” Cuộc sống của tôi là sự lưu giữ khoảnh khắc quá khứ, trân trọng hiện tại và hướng đến tương lai sau này, còn bạn thì sao?

Hiện tại tôi là một cô sinh viên năm nhất của Trường ĐHCN Việt – Hung. Tính cách vui vẻ, hoạt bát, hoà đồng, tôi thích sáng tạo ra những món ăn ngon cho người thân, thích chill theo những bản nhạc hiện hành, thích một loài hoa xinh đẹp mang tên hoa hướng dương, vì nó cao ráo kiên cường luôn ngẩng cao đầu như chí hướng của tôi vậy.

Ngôi trường tôi đang theo học trường ĐHCN Việt - Hung, nên gọi là duyên hay sự lựa chọn thuyết phục đây nhỉ? Tôi nghĩ nó vừa là duyên bất chợt cũng bỗng trở thành nguyện vọng duy nhất của tôi.

Trở lại khoảng thời gian ôn thi THPT, đa số tâm lý học sinh đều hoang mang trước tương lai của mình, phân vân nguyện vọng, lo sợ sai lầm về sau. Tôi cũng thế. Tuy nhiên, sau đó cô giảng viên về trường tuyển sinh, định hướng về các ngành đào tạo của nhà trường, tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về ngôi trường, dĩ nhiên mông lung vì bởi lẽ tôi không biết vị trí trường chỗ nào, chất lượng đào tạo ra sao...

 Khi nhập học tôi nhận thấy các bạn khác đều có vẻ e ngại giao tiếp, sợ sệt này kia. Tính cách của tôi khá hướng ngoại, hoạt ngôn nhiều, dễ tiếp cận môi trường học tập mới hơn. Với suy nghĩ rõ ràng ngay từ đầu là sinh viên phải chủ động trong các hoạt động vì vậy tôi đã chủ động giao tiếp, trao đổi hơn với bạn bè, nói chuyện nhiều với giảng viên. Cùng với vị trí lớp trưởng, tôi đã có những trải nghiệm mới mẻ hơn, tuy chức vụ nhỏ thôi nhưng cũng là tiền đề giúp tôi có kinh nghiệm quản lý sau này.

Đón nhận những chia sẻ của thầy cô và các anh chị khoá trên, giúp tôi có những bước đi vững chắc hơn. Kỳ học đầu tiên online lại nhà, mới giúp chúng tôi thấu hiểu hết cái tình cảm thâm thuý mà giảng viên đối với sinh viên. Trong thời gian ngắn vừa qua, chúng tôi đã luôn được nhà trường hỏi han, động viên theo dõi tình hình học tập, lắng nghe giãi bày khó khăn của sinh viên để giúp đỡ.

Giữa diễn biến phức tạp của dịch bệnh Covid 19, tất cả lại quay về lịch học online như trước đây. Tôi đã quyết định về nhà dưỡng bệnh, đọc sách, tìm tòi nhiều nguồn tài liệu mà giảng viên chia sẻ lên hội nhóm chung và nghĩ về công việc sau này.

Với tình trạng này, đặt giả sử chúng tôi phải học online thật dài, thì chất lượng sẽ ra sao? Không được đến trường trường, không tham gia bất kỳ hoạt động nào thì kinh nghiệm đâu ra để tích luỹ? Tất cả kiến thức chỉ nằm trên sách vở, không được thực hành. Bản thân chưa được tham gia hoạt động của tân sinh viên nhưng tôi đã sắp trở thành sinh viên năm 2. Một chút hụt hẫng, luyến tiếc cho khoảng thời gian trôi qua hoài phí không đáng, tôi chỉ biết ước dịch bệnh qua nhanh cuộc sống ổn định.

Tôi thích viết, thích ghi lại khoảnh khắc đẹp của tạo hoá bằng văn chương. Đó cũng là một nét chấm phá tạo nên bức tranh cuộc sống muôn màu của cậu đấy. Tôi yêu thích con chữ, yêu cả những vần thơ, ước mơ của tôi là giáo viên sư phạm Văn, nhưng tính cách của tôi lại theo hướng quản trị. Văn chương có thể chan chứa động lực vui vẻ hoặc thẫm đượm nỗi buồn da diết của thời thế…tôi từng viết để miêu tả cuộc sống, bình luận trước những vấn đề hiện hữu trong xã hội, nhưng hình như chưa một lần viết cho bản thân mình.

Gửi Huệ của 2027! Cuộc sống của cậu ổn chứ? Bước ngoặt cuộc đời đã thay đổi như thế nào rồi nhỉ? Ra trường rồi, chắc cậu sẽ cầm trên tay tấm bằng cử nhân danh giá  và mọi bài học sâu sắc và kinh nghiệm trong 4 năm học đại học. Hành trang của cậu vững chắc hay chưa? Tại sao năm ấy mình lại viết lá thư này nhỉ? Câu hỏi này chắc chắn sẽ xuất hiện… Vẫn là sự hồn nhiên của sinh viên mà thôi, tiếp nhận dưới lăng kính màu hồng tươi đẹp.

Cậu có còn níu giữ được real love của cậu hay không? Xa cách rồi thì 2 người đã gặp lại nhau chưa? Niềm tin của 2022, tớ mong khi ấy cậu vẫn nắm chặt, dẫu biết tồn tại nhiều gian truân lắm, khoảng cách địa lý chưa bao giờ là đơn giản cả. Cả hai quen nhau từ lúc chưa có gì trong tay, chỉ hi vọng sau này có tất cả thì cũng có nhau bên mình, đừng ai thay đổi, đừng ai rời bỏ cũng đừng ai khác đi.

Xã hội 2027 đã bớt đi 1 chút khắc nghiệt nào chưa cậu ơi! Chúng ta của hiện tại dèm pha nhau, xô bồ nơi thành thị, nhìn nhận những vụ việc trên mạng xã hội sao mà xót xa quá. Nghĩ đến đây tôi lại nhớ tới câu nói: “Nơi lnh nht không phi Bc Cc mà là nơi không có trái tim con người”. Phải chăng vật chất đã khiến trái tim nồng ấm bởi tình yêu thương chợt trở nên giá lạnh ghê người?

Xã hội hôm nay kinh khủng lắm cậu còn nhớ không, tiền có thể khiến con người dung hàng nóng để chấm  dứt sự sống của nhau, đục nước béo cò lạm phát hàng hoá nhập thuốc điều trị covid giả về bán cho người dân…. Lương tâm của họ ở đâu trong những phi vụ này? Đây chỉ là những câu chuyện nổi của tảng băng chìm kia mà thôi. Sao con người ta không sống vì nhau hơn 1 tí, đặt nhẹ vật chất thôi, chúng ta đối xử với nhau nhẹ nhàng, không lừa lọc hơn thua, xã hội bao trùm tình thương, không thể để con rắn của sự chia rẽ len lỏi đóng băng trái tim con người.

5 năm sau, chắc hẳn kinh tế nước ta đã khác xa hiện tại, khi ấy cậu cũng đã phải bước ra xã hội đấu trí, đã phải hơn thua với người ta rồi. Tại sao à, cậu ạ không ai nhường cậu chút gì đâu. Tất cả phải nỗ lực phải phấn đấu, muốn có phải tranh giành, biết cách biến ước muốn thành hiện thực. Hiền lành luôn là đức tính tốt đẹp, nhưng là hiền trong tâm vì thương trường là chiến trường.

Ước mơ năm 18 tuổi của cậu là được bước vào cổng trường đại học, được tiếp thu trang kiến thức rộng lớn mới. Ước mơ năm 19 tuổi của cậu khi đã là sinh viên năm nhất, là những hoạch định cho tương lai, rằng cậu sẽ học tốt sẽ ra trường với tấm bằng giỏi và sẽ đi làm cho công ty Nhật tại Việt Nam.

Cậu thực hiện những điều ấy thật tốt rồi phải không? Cậu đã đi làm cho công ty người Nhật đầu tư, vì cậu nhận thấy phong thái làm việc của người Nhật là rất đáng học hỏi, mọi chính sách đối với nhân viên đều là sự quan trọng hàng đầu, chất lượng từ bữa ăn, ưu đãi, trả lương. Với vị trí đang làm, cậu có tiếp tục được mọi người quý mến như ở giảng đường không nhỉ? Hồi đó mọi người quý cậu lắm đấy nhé, vì cậu dễ tiếp xúc, gắn kết mọi người bằng những câu chuyện cười, hay sự giúp đỡ tận tình với các thành viên trong lớp.

Cậu có tài lẻ ca hát nghệ thuật, nó có giúp cho cậu dễ hoà nhập các hoạt động mới không, tính cách cậu vui vẻ những dễ nặng lòng, trưởng thành rồi chắc cậu không để ý chuyện nhỏ nhặt nữa đâu nhỉ. Cô gái nhỏ chắc đã mạnh mẽ hơn thật nhiều, đã trải qua nhiều chuyện trong quá khứ, giọt nước mắt của cậu gần như cạn cả rồi, cậu phải cười thật nhiều lên nhé. Buồn hãy nhìn ra bầu trời xanh ngoài kia, tĩnh tâm 1 chút, thư giãn nghĩ về điều tốt đẹp.

Hi vọng cô gái đã làm được điều mình thích, đi du lịch thật nhiều, công việc thuận lợi, cuộc sống an yên. Cậu hạnh phúc phải không? Đọc đến đây, hi vọng mọi thứ viết trên này đều tốt như cuộc sống của cậu, đừng buồn, đừng thất bại, đừng tự ti và đừng khóc nhiều như trong quá khứ nhé! Đọc lại dòng tâm sự cũ không phải để cậu buồn hay nuối tiếc bất kể điều gì . Phải mừng vì đã làm, đã cố gắng và đã thành công như hôm nay!

Cậu hãy nhớ rằng:

Khổ đau mà chỉ biết than thầm
Tan tác nỗi lòng vạn nhát băm
Vì chúng cố hành lời hỷ xả
Thương người ráng học chữ từ tâm
Trui rèn thể xác xa mê muội
Tu tập thân mình tránh lỗi lầm
Cố gắng siêng năng và tụng niệm
Vượt qua thử thách cuối đường hầm !

Trong cuộc sống chúng ta luôn luôn phải rèn luyện cho bản thân mình nhiều những phẩm chất đáng quý và rèn luyện tu dưỡng đạo đức cho chính bản thân mình, những điều đó đã làm cho chúng ta tạo dựng được niềm tin và đức tính siêng năng cần cù là một đức tính tốt mà mọi người luôn luôn cố gắng rèn luyện.
Thương!

NTH 02.03.2022

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 
© Copyright 2015 Ma Ha Nguyen All right reserved.
Website dành cho người mưu cầu và mong muốn chia sẻ tri thức 
Nếu các bạn muốn trao đổi và chia sẻ các giá trị tốt đẹp, hãy truy cập vào:
Facebook: https://www.facebook.com/groups/htnc.vn
Fanpage: https://www.facebook.com/htnc.vn/
Hotline: 0386.196.888


Giới thiệu về Trường Đại học Công nghiệp Việt Hung

Trường Đại học công nghiệp Việt - Hung (tên tiếng Anh: Viet - Hung Industrial University, viết tắt VIU) là trường đại học công lập trực thuộc Bộ Công thương, chịu sự quản lý của Bộ Giáo dục và đào tạo. Trường nhận được sự quan tâm đặc biệt của cả nhà nước Việt Nam và Chính phủ Hungary....

Thăm dò ý kiến

Bạn quan tâm gì đến website HTNC.VN?

Tìm hiểu về các tài liệu học tập

Tham gia bàn luận sách và mượn sách miễn phí

Đọc và gửi bài viết lên website

Xin các tư vấn, hỗ trợ và hợp tác với website

Tất cả các ý kiến trên

Liên kết