Gửi tới những người bạn cấp 3 đáng yêu của mình!
Cũng đã 3 tháng rồi chúng ta đã không được gặp nhau, không được cùng nhau học tập, vui chơi trong cùng 1 mái trường. Khoảng thời gian 3 năm cấp 3 ngắn ngủi gặp được những người bạn thân đáng quý mình vô cùng trân trọng. Nhưng ai rồi cũng phải lớn lên, lúc còn học cấp 3 chúng ta đều mong thời gian trôi qua thật nhanh để có thể mau mau lên đại học, bước ra một nơi xa lạ để có thể học tập những điều mới mẻ và có thể phát triển hoàn thiện bản thân. Bây giờ chúng ta mỗi người một nơi, những con người nhỏ bé đang loay hoay hoà nhập với môi trường mới, làm quen bạn mới, thầy cô mới và những quyển giáo trình lạ lẫm mà chúng ta chưa được thấy bao giờ. Ai cũng có cuộc sống riêng, một hoài bão riêng dường như chúng ta đã nói chuyện ít đi, mình cũng không thể hỏi thăm các bạn nhiều như trước. Mình nhớ các bạn nhiều lắm!
Hồi mới lên đại học, khi chưa thể làm quen với môi trường đại học, chưa hoà nhập với các bạn mới mình tủi thân lắm. Nhiều lúc mình ngồi xem lại ảnh cũ, nhớ lại các kỉ niệm của chúng mình mà mình chỉ muốn thời gian quay trở lại để được học lại cấp 3, được gặp lại những người bạn thân nhất của mình. Lúc đó, chúng mình còn vui chơi quên hết thời giờ, cũng cùng nhau cố gắng nỗ lực học tập để cố gắng đạt kết quả thật tốt trong kì thi THPT Quốc gia. Vậy mà thời gian trôi qua nhanh thật đấy!
Hiện tại dù mình đã quen với một vài bạn trên đại học nhưng mình vẫn nhớ các bạn lắm. Cảm giác cô đơn, buồn tủi ở nơi đất chật người đông vẫn cứ cuốn lấy mình. "Ước gì mình có thể quay lại cấp 3, quay trở lại quá khứ" đó là lời ước của mình trong đêm giáng sinh đó! Nghe có vẻ hơi trẻ con nhỉ. Giáng sinh năm nay của mình không giống năm trước, mình phải đón giáng sinh 1 mình không được ở bên người thân, bên các bạn nữa. Mình nhớ giáng sinh năm trước, nhóm chúng mình tụ tập, cùng đón giáng sinh với nhau. Nhóm mình có 4 người mà chỉ tiếc Hạnh do gia đình chuyển vào trong Nam làm ăn nên bạn cũng theo gia đình vào Nam được 1 năm rồi.
Năm ngoái cũng là giáng sinh đầu tiên chúng mình xa Hạnh từ lúc quen nhau, mình nhớ Hạnh lắm. Hôm đó chúng mình bày trò trêu Hạnh, cả 3 chúng mình giả vờ cãi nhau rồi giận dỗi nhau. Từ một chuyện bé xíu nhưng chúng mình giả vờ làm to chuyện khiến cho Hạnh hốt hoảng vì sợ. Một lúc sau chúng mình mới nói cho Hạnh đó chỉ là giả, lúc đó Hạnh giận lắm. Lúc đó chúng mình tá hỏa, cuống quýt lên xin lỗi Hạnh. May là Hạnh đã tha lỗi cho chúng mình.
Quả là một mùa giáng sinh đáng nhớ mà mình không thể quên được! Mình biết Hạnh giận là do Hạnh không muốn chúng mình có xích mích hay bỏ nhau kể cả bản thân mình cũng vậy. Gặp được các bạn làm mình biết trân trọng hơn về cái gọi là “tình bạn”, một tình bạn đơn thuần, đáng yêu mà chúng ta thường trêu nhau rằng “Chúng mình chơi với nhau không hề lợi dụng nhau bởi vì chúng ta đều nghèo”.
Giáng sinh năm nay dù chúng mình không ở cạnh nhau nhưng chúng ta đều dành những lời chúc tốt đẹp nhất dành cho nhau. Hứa với mình Tết chúng ta sẽ về gặp nhau rồi cùng nhau đi tiếp chặng đường hạnh phúc nhé! Mình biết chặng đường sau này còn gian nan vất vả nhưng chỉ cần mình và các bạn cùng cố gắng mình tin chắc chẳng có gì có thể ngáng đường chúng ta cả.
Chỉ còn vài tháng nữa là bước sang tuổi 19, cái tuổi có thể coi là trưởng thành nhưng vẫn có chút tinh nghịch vì chưa lớn. Chúng ta sẽ phải quen với những cô đơn, phải ra ngoài xã hội để phát triển bản thân mình chỉ mong chúng ta sẽ thành công, không được gục ngã. Mong rằng sau này chúng ta vẫn là những người bạn tốt, những người bạn đáng yêu của mình. Cảm ơn các cậu rất nhiều!
Ý kiến bạn đọc