Bài viết tham gia cuộc thi CWC - SV Nguyễn Thị Lương K4699 TCNH

Đăng lúc: Thứ ba - 03/01/2023 06:07
"- 8h tối có mặt nha các bé! "

Câu nói bắt đầu cho một cuộc đi chơi, không biết các bạn còn nhớ hay đã quên. Trước đây ngày ngày gặp nhau đến ngày lễ vẫn còn tha thiết đi chung, huống chi là bây giờ đây khi đã thành sinh viên. Mỗi người một ngả, xa mặt nhưng chẳng cách lòng.

Noel - ngày lễ đầu tiên sau 3 tháng ngắn ngủi làm sinh viên. Chúng tôi lại nhắn tin hẹn nhau tối 24 nhaaa. Và dĩ nhiên khi nghe như vậy thì bản thân đã vui vẻ đồng ý ngay. Tôi đã háo hức xem nên mặc gì, nên tới sớm không. Rồi cũng không khỏi nhớ tới năm ngoái chúng tôi cũng đã có một buổi đi chơi ngập trong tiếng cười tại một quán ăn ấm cúng, được trang trí đậm chất ngày giáng sinh. Nào là cây thông, hộp quà, những hình dán ngộ nghĩnh được dán trên tấm kính lớn ở cửa ra vào.

Tôi đã nghĩ tối nay mình cùng mọi người sẽ cháy hết mình tại đêm ca nhạc được đặc biệt tổ chức cho ngày lễ sum họp tại nơi đất khách này. Đúng rồi, năm nay tôi đã đón lễ giáng sinh tại Hà Nội - nơi tôi đang vẽ tiếp con đường tương lai của mình. Chao ôi! Có biết không chiều hôm ý cô nàng dễ thương mình quen được trên đại học cũng rủ mình đi. Và mình đã từ chối, còn nói tối nay chúng ta gặp nhau tại đó nha, vì đích đến đều là phố đi bộ mà.

Nhưng mà không ai biết trước được điều gì, ngay khi buổi học đó kết thúc, chiếc kèo củ minh đã bị hủy, mình đã buồn rất nhiều, chỉ chờ tiết học kết thúc nhanh chóng để được gặp lại mọi người, hàn huyên tâm sự, kể cho mọi người nghe nhiều điều thú vị thay vì như vậy giờ đây mình phải nằm nhà lướt mạng xã hội nhìn mọi người được đi chơi vui vẻ, đăng những tấm ảnh đẹp lên làm kỉ niệm. Mình đã mong chờ biết mấy.

Buồn một chút rồi thôi, nhỉ! Hôm sau tuy đã muộn màng nhưng cũng coi như đi chơi bù cùng với bạn trọ rồi. Xung quanh vẫn chưa tháo dỡ các phụ kiện hay cây thông nên vẫn hưởng thụ được bầu không khí đó. Ngày lễ đầu tiên tại đất Hà thành này đáng nhớ thật đấy. Trong đêm giáng sinh đó, mình đã cầu nguyện, mong sao những năm tới sẽ không phải như thế này nữa.

Đáng lẽ, đêm giáng sinh này, mình nên viết ra 1 câu chuyện thật là vui để mỗi khi ngày lễ đến là được ngồi lại, mở trang sách kí ức đẹp ra để ôn lại, cớ vậy mà không vào ngày lễ, ngày mang đậm hương vị còn niềm vui, hương thơm của tiếng cười, mình đã viết ra câu chuyện buồn của chính bản thân.
 
Mình đã may mắn được nghe 1 câu nói rằng “Đời có bao nhiêu đâu mà buồn, hãy vững tin và quên đi tất cả. Cuộc sống có vô vàn những điều tốt đẹp đang chờ bạn phía trước, vui vẻ đón nhận bạn sẽ thấy thật hạnh phúc và bình yên”.

Đúng vậy đời có mấy đâu mà đem gửi vào buồn đau, mình nên tận hưởng những giây phút cuộc đời  một cách thật là đầy ý nghĩa. Nỗi buồn ai cũng có, chỉ là cách bạn đối mặt với nó ra sao, mình lựa chọn chấp nhận, học hỏi từ nó, dẫu sao đâu ai là muốn mang lại vết thương cũ đâu.

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Lương K4699 TCNH
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 39 trong 8 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

 
© Copyright 2015 Ma Ha Nguyen All right reserved.
Website dành cho người mưu cầu và mong muốn chia sẻ tri thức 
Nếu các bạn muốn trao đổi và chia sẻ các giá trị tốt đẹp, hãy truy cập vào:
Facebook: https://www.facebook.com/groups/htnc.vn
Fanpage: https://www.facebook.com/htnc.vn/

Giới thiệu về website HTNC.VN

Website free tài liệu, đề thi và hỗ trợ giải đáp trong lĩnh vực tài chính ngân hàng được thành lập ra nhằm tạo ra sân chơi cho các trí thức, các bạn sinh viên và những người có nhu cầu tìm hiểu về các kiến thức chuyên ngành tài chính ngân hàng, kiến thức cơ bản về kinh tế học nhằm nâng cao hiểu...

Thăm dò ý kiến

Bạn quan tâm gì về Trường ĐHCN Việt Hung?

Tìm hiểu thông tin đào tạo tại trường

Muốn được tham gia giảng dạy tại Trường

Muốn được học tập, nghiên cứu tại Trường

Muốn tuyển dụng sinh viên của Nhà trường

Tất cả các ý kiến trên

Liên kết