Kính thưa các quý vị đại biểu cùng các thầy cô giáo và các bạn sinh viên!
Em là Khuất Thị Trang – Sinh viên khoá 42 lớp K42KT01
Em rất vinh dự được đại diện cho tất cả các bạn sinh viên tốt nghiệp đứng tại đây để nói lời phát biểu, chia sẻ cảm xúc của bản thân trong giờ phút ý nghĩa này. Thay mặt cho các bạn sinh viên tham dự lễ trao bằng tốt nghiệp hôm nay, em xin gửi đến các thầy cô giáo lòng biết ơn sâu sắc, kính chúc các thầy cô luôn luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc.
Kính thưa, các quý đại biểu, các thầy cô giáo và các bạn sinh viên!
Tại buổi lễ tốt nghiệp này, em xin kể một câu chuyện như gói lại những chặng đường đầu tiên mà em đi qua trước khi bước đến một đoạn đường mới với những thử thách mới. Em nghĩ câu chuyện này không hẳn là của riêng em, mà đâu đó sẽ nhìn thấy những nét chung với các bạn sinh viên tốt nghiệp ngày hôm nay.
Hơn 4 năm về trước, khi chúng ta đang hoang mang trong những sự lựa chọn về một mái trường sẽ cũng cấp cho chúng ta những kiến thức, kĩ năng cũng như chuyên môn nghề nghiệp trước khi chúng ta bước chân vào cuộc đời. Có lẽ, đối với nhiều bạn ở đây, ngôi trường ĐHCN Việt – Hung không phải là lựa chọn đầu tiên và duy nhất em cũng vậy, nhưng có lẽ định mệnh sắp đặt đã đưa chúng ta về chung một nhà và cùng nhau viết nên một chuyện tình thật đẹp cho 4 năm qua.
Thời gian học ở trường là một khoảng thời gian không dài nhưng đủ để mỗi sinh viên chúng em biết mình đang đứng ở đâu, mình muốn gì và lựa chọn của mình là đúng hay sai. Đến thời điểm này khi nhìn lại em nhận thấy quyết định chọn trường của mình là hoàn toàn đúng đắn.
Chắc hẳn mỗi người chúng ta sẽ không thể nào quên được những ngày đầu bỡ ngỡ, chân ướt chân ráo từ quê lên thành phố nhập học, nhưng rồi vì những ánh mắt, nụ cười và cái bắt tay đầy thân thiện của các thầy cô và các bạn mà chúng ta vơi dần đi những nỗi nhớ nhà. Chúng ta cũng sẽ không thể quên được những lần làm bài tập nhóm căng thẳng lo lắng, khoảng thời gian chuẩn bị thi áp lực tập trung cao độ nhất để ôn bài và hỏi các thầy cô những thắc mắc mà bản thân gặp phải…
Bên cạnh những bài học từ sách vở, kiến thức chuyên môn được trang bị qua mỗi giờ học trên lớp, em còn nhận được rất nhiều bài học sâu sắc có ý nghĩa trong cuộc sống, về lòng nhân đạo cũng như các kỹ năng ứng xử trong giao tiếp. Và cuối cùng “học đi đôi với hành” đó là những giờ thực hành đầy thú vị và những chuyến đi thực tế nhiều cảm xúc… Tất cả đã trở thành một phần không thể thiếu của thanh xuân và nay xin được gói ghém lại để chúng ta cùng viết tiếp những chương mới của trang sách cuộc đời.
Sự trưởng thành của em và các bạn sinh viên có mặt trong buổi lễ trao bằng tốt nghiệp ngày hôm nay chính là nhờ có định hướng đúng đắn của ban lãnh đạo nhà trường với sự đầu tư cơ sở vật chất khang trang, hiện đại phục vụ cho việc đổi mới chất lượng dạy và học của nhà trường
Chúng em cũng nhận được sự quan tâm, động viên, khích lệ “học thật, thi thật để ra đời làm thật” của thầy hiệu trưởng, người thầy, cô luôn gần gũi và sâu sắc, đã truyền lửa cho nhiều thế hệ học viên.
Bên cạnh đó, các đơn vị trong trường luôn tạo điều kiện thuận lợi giúp cho sinh viên tích cực tham gia vào các hoạt động ngoại khoá. Các hoạt động đó đã giúp chúng em có thêm môi trường phấn đấu để rèn đức, luyện tài. Bản thân em có được sự trưởng thành như ngày hôm nay chính là một phần được rèn luyện và thử thách thông qua các hoạt động ngoại khoá do hội sinh viên nhà trường phát động.
Thưa các bạn, để đến được ngày hôm nay, em nghĩ cần phải có những lời tri ân và sự biết ơn.
Lời tri ân trước tiên xin được dành tặng đến bố mẹ, những người luôn bên cạnh ta, động viên ta qua những gian khó… cám ơn bố mẹ là những người đã sinh ra chúng con và cũng là hậu phương vững chắc nhất của chúng con. Chắc hẳn, tôi và các bạn cũng đã không ít lần nghe được những lời tâm tình thủ thỉ của bố mẹ qua điện thoại hay những lần về quê “học hành có mệt không con?, hôm nay bài vở như thế nào?, cô giáo có nhận xét gì không?…” Cảm ơn bố mẹ những người hùng thầm lặng luôn kiên nhẫn lắng nghe mọi điều chúng con tâm sự, các Ngài luôn sẵn lòng nghe những gì các bạn tâm sự. Bố mẹ luôn thế, luôn bên ta âm thầm lặng lẽ nhưng luôn đầy yêu thương và sự chở che.
Lời tri ân thứ 2, là lời trân trọng chúng em xin gửi tới các thầy, các cô. Tục ngữ có câu “Không thầy đố mày làm nên”. Cám ơn Ban giám hiệu nhà trường luôn giúp đỡ và tạo mọi điều kiện cho sinh viên khóa 42 để có được chúng em như ngày hôm nay và được ra trường đúng hạn. Cảm ơn các thầy cô luôn luôn âm thầm và lặng lẽ, từng tiết dạy chúng ta chỉ là phần rất nhỏ những công sức các thầy cô bỏ ra để cho chúng ta có được những kiến thức và kĩ năng cần thiết. Âu đó cũng là vì tâm huyết vì sự nhiệt tình và lòng yêu nghề để muốn truyền đạt những gì là tinh hoa là kiến thức cô đọng nhất cho các bạn sinh viên. Vì vậy, thay mặt cho các bạn sinh viên em xin chân thành cảm ơn từ các thầy cô ban giám hiệu nhà trường, cảm ơn quý vị đã luôn giúp đỡ và ở bên cạnh chúng em trong suốt 4 năm qua. Và chúng em xin hứa, sẽ cố gắng hơn nữa để không phụ sự kì vọng của các thầy cô.
Lời cảm ơn cuối cùng chính là dành tặng cho tất cả chúng ta bởi chúng ta đã luôn cố gắng, đã không bỏ cuộc, và đã luôn đi cùng nhau đến ngày hôm nay. 4 năm qua chỉ là bước khởi đầu cho quãng đường rất dài phía trước, nếu chúng ta hài lòng với những gì chúng ta đã có sẽ là sự thất bại ghê gớm. Vậy chúng ta cần cố gắng hơn nữa cần trau dồi cả chuyên môn và đạo đức để chúng ta luôn tự hào là sinh viên của trường ĐHCN Việt Hung. Cuộc sống sắp tới chắc chắn sẽ không dễ dàng, sẽ không còn những người thầy người cô thân thương bên cạnh, cuộc sống cũng sẽ không cho ta những cơ hội sửa sai miễn phí, nhưng tôi tin rằng, chỉ cần luôn luôn cố gắng và giữ vững bản thân mình, tôi và các bạn, chúng ta sẽ làm được.
Từ ngày mai, chúng ta sẽ là cựu sinh viên của nhà trường và từ ngày mai, trong thời khóa biểu của nhà trường sẽ không còn lịch học của lớp K42 Kinh tế nữa. Nhưng chúng ta mãi là một phần thanh xuân của nhau và chúng ta tự hào là sinh viên của trường ĐHCN Việt Hung – Ngôi nhà thứ 2, nơi chấp cánh cho chúng ta bay xa.
Ý kiến bạn đọc